Tôi có 5 cháu cả nội lẫn ngoại nhưng bảo thẳng với các con: Mỗi đứa 5 triệu thì mẹ mới trông


Vợ chồng tôi sinh được 3 đứa con. Hiện tại, đứa nào cũng đã có gia đình và công việc ổn định. Ở tuổi 57, tôi đã có 5 đứa cháu. Đứa lớn thì học lớp 3, đứa nhỏ vừa sinh được hơn một tháпg.

Mấy bữa trước nói chuyện, hàng xóm than thở với tôi:

“Nhà bác đông cháu thế mà không phải đi chăm đứa nào nhỉ? Chẳng bù cho em, có hai đứa mà cứ về nhà được vài ngày thì chúng nó lại gọi ra chăm. Đến mệt. Nhiều khi mình đã bỏ công bỏ việc ra chăm con cho nó còn bị nó trách cơ. Nuôi đứa trẻ con có dễ đâu”.

Tôi mới đáp lại:

“Đó là do cô thôi. Cả đời nuôi con rồi, chẳng lẽ đến lúc già, mình còn còng lưng nuôi cháu nữa chẳng cực. Riêng nhà tôi thì không bao giờ có vấn đề đó, con ai ɴgườι ấy nuôi. Vợ chồng tôi già rồi, phải sống cho mình chứ hơi đâu mà lo cho chúng nó nữa”.

Tôi nói thế xong cô hàng xóm tỏ ra ngưỡng mộ lắm. Thú thật, kể từ khi các con tốt nghiệp đại học xong, tôi đã tuyên bố tự mà nuôi lấy thân. Ở nước ngoài ɴgườι ta còn để con tự lập sau khi đủ 18 tuổi. Đây vợ chồng tôi còn nuôi ăn học đại học là đã tốt lắm rồi.

3 đứa con cưới nhưng tôi chẳng mất đồng tiền nào ngoài vàng tặng các con. Tiền cỗ bàn thì sau này ɴgườι ta đi phong bì, còn lại nếu thiếu, tôi sẽ bảo các con đưa tiền cho mình. Ngày xưa khi vợ chồng tôi cưới, bố mẹ chẳng cho chút vốn nào. Đám cưới thời đó cũng sơ sài, làm gì được như bây giờ. Chưa kể chuyện cưới xin là việc của con cái, chúng bỏ tiền ra lo là đúng.

Hồi con dâu sinh đứa cháu ƌầυ tiên, con bé có ngỏ lời với tôi:

“Mẹ ơi, khi nào con đẻ thì mẹ ra đỡ giúp bế cháu mấy tháпg nhé! Chứ có vợ chồng con xoay xở thì cũng mệt”.

Nhân lúc có đầy đủ dâu rể trong bữa cơm, tôi nói thẳng:

“Con ạ, giờ mẹ già rồi, thức đêm thì không thức được. Còn bế cháu một chút cũng sụn lưng. Cho nên các con cứ thuê ɴgườι cho thoải mái”.

Con dâu tôi nghe vậy cũng biết ý nên lần sau nó không nhờ nữa. Những lần sau, các con có sinh cháu thì tôi cũng chỉ ra chơi vài ngày rồi về. Bây giờ chúng lớn cả rồi, có vợ con thì cũng phải biết cách mà san sẻ công việc cho nhau. Làm sao mà nhờ bà già như tôi đi chăm cháu cho được? Với cả chăm cháu tí khó tí dễ. Nếu cháu khoẻ mạnh ngoan ngoãn chẳng sao, nhỡ chẳng may nó ốm đau, lúc đó lại đổ tại bà thì mệt mỏi lắm.

Tất nhiên, nếu các con chịu trả tiền thì tôi vẫn sẽ đi chăm cháu nhiệt tình. Vì lúc đó chuyện nhận tiền làm việc chứ không đơn thuần là mẹ đi chăm con nữa. Kể ra như vậy tôi thấy rất thoải mái nên nói với các con:

“Muốn mẹ chăm cháu thì mỗi đứa tính 5 triệu”.

Nói đưa từng đó tiền cho mẹ mà các con né hết, không đứa nào dám gửi nữa, tôi càng mừng. Hai vợ chồng hàng tháпg có lương hưu, vui lên thì lại rủ nhau đi du lịch, còn không ở nhà rồi chăm chút vườn tược. Chẳng cần phải như ɴgườι khác, vừa chăm cháu mệt mỏi vừa phải nhìn nét mặt con dâu con rể mà sống. Tôi nói vậy đúng không mọi ɴgườι?