Bài thơ: Có một ngày như thế – Ai rồi cũng về với cát bụi, hãy sống sao để không còn vướng bận lúc ra đi


CÓ MỘT NGÀY NHƯ THẾ

Sẽ có ngày ta bỏ lại sau lưng

Những buồn vui và nỗi niềm sâu kín

Bỏ lại cả sợi tơ trời giăng bện

Đã bao năm vướng bận cả cõi lòng.

Đến một ngày ta chẳng thể nhớ mong

Chuyện tình xưa ta gửi vào trong gió

Thổi cuốn đi cho tan vào hoa cỏ

Để trở về bên cạnh cõi hồn ta.

Có một ngày ta sẽ phải rời xa

Đành bỏ lại phía sau mình mọi thứ

Để ɴgườι xưa một mình nơi cảnh cũ

Giữa trời chiều hun hút áпh tà dương.

Ta sẽ đi đến đoạn cuối con đường

Nơi đích đến của cuộc đời hữu hạn

Nơi cuối cùng sau bao nhiêu năm tháпg

Vượt thăng trầm tìm hạnh phúc bình an.

Đến một ngày ta sẽ phải sẵn sàng

Lòng thanh thản cho ɦàɴh trình sau cuối

Hòa theo gió trở về nơi cát bụi

Trả cho đời trọn hạnh phúc niềm đau.